Mô tả
Đơn Kinh
Nền đạo đã bị thất truyền từ lâu! Từ thế tôn khai hóa, trí ngu đồng bộ, như tánh Mạng lại riêng truyền. Về tánh thì xuyển phát khai mê mà tiệm tu. Về mạng thì theo linh giác mà chứng quả. Từ Tây Thiên 28 Tổ, đến Đông độ 6 đời, đều dùng huệ đăng Tâm khẩu thọ thọ. Tất cả đều lấy Tánh đạo và Huệ Mạng kiêm tu. Từ lục tổ về sau, Tánh pháp thì rộng truyền, còn Huệ Mạng thì trong diễn bí. Người thông minh thì được sư phụ mật ngữ, rồi riêng tu mà vượt lên ngôi tổ, nên gọi: Ngoại giáo biệt truyền. Này nay, người tu học không đắc được cái chân chỉ của huệ mạng, nên chỉ xuyển dương tánh pháp, cuối cùng Tánh cũng chẳng được Chân, lại là Thức Tánh, tợ như móc mê che khuất, khiến bị sai ngoa, tiếp nhận sai lầm, hoặc lấy Linh giác làm Chân Tánh, hoặc lấy Chánh niệm làm Chân Tánh. Chạy theo sai quấy mê mờ lẽ Chân. Mất cả Chân chỉ của Như Lai. Mãi bị hạ lậu, nên mắc sai lầm về chuyển kiếp mê thất. Còn chi nói đến người tọa niệm! Chỉ có Hoa Dương Thiền Sư, được thông suốt về cơ Tiêu tức, lại được Chân sư trao Chân chỉ hội đồng Tiên Thích, thổ lộ Huệ Mạng Chân truyền, tiết lậu minh Tinh của Chân tánh, cứu vớt mê vọng, khai thông trí tuệ. Khiến cho những người ngộ được lập tức thành Phật ở hiện kiếp khỏi đọa tha sinh. Còn phải tu luyện pháp nào, môn nào, bậc nào? Phương pháp tu luyện nầy rất giản dị. Chỉ vì người quá mê nên chẳng minh chánh lý song tu, và phân biệt Giáo tướng. Chỉ có bậc trí huệ mới tham thấu nguồn gốc tánh mạng, rồi dung hội pháp môn, và chẳng phân bỉ thử. Tại Thích, nếu có duyên gặp được bậc Chân Tiên và đắc được Chân chỉ Tánh Mạng, tu hành Chân tánh Mạng, tức Chân Tiên đó là Phật. Tại tiên, nếu có duyên gặp được chân tăng, rồi đắc được Chân chỉ của Tánh Mạng tu thành Chân Tánh Mạng thì Chân tăng cũng là Chân Tiên. Tiên, Thích vốn cùng một pháp, đại thì đồng, tiểu thì khác, vốn thanh tịnh tự nhiên.